Chúng ta đã vượt Nhật Bản, sắp thành “siêu quốc gia” các mẹ ạ. Chúng ta
sẽ “siêu quốc gia” với một cơ thể chứa đầy độc tố do tự đầu độc nhau.
Một cơ thể ốm yếu, nát rượu, lười nhác, chỉ biết thượng cẳng chân hạ
cẳng tay với phụ nữ, ngay cả xin lỗi nhau cũng bị vướng cơ chế trách
nhiệm tập thể. Đã thế lại còn không biết cả nghệ thuật sợ vợ và mở mồm
“chào nhau” bằng... số lượng chai!
1. “Cơ chế hiện nay nó thế”
Diễn biến mới nhất của vụ hai du khách
nước ngoài khóc ngất vì bị cướp ở TPHCM là Bí thư Thành ủy Đinh La
Thăng yêu cầu các cơ quan chức năng nhanh chóng tìm gặp và xin lỗi hai
du khách.
Tuy nhiên, Bí thư Đinh La Thăng đề cập đến cái khó hiện nay là ai sẽ xin lỗi, ngành công an hay ngành du lịch?
Ông nói: “Tôi yêu cầu phải đến gặp du
khách để xin lỗi nhưng hiện nay chưa tìm được ai để chịu trách nhiệm
chính. Cơ chế hiện nay nó thế!”.
Ngành công an hay du lịch TPHCM sẽ xin lỗi
nữ du khách bị cướp này? Ảnh: NLĐO
Cần giải quyết cơ chế để nói được hai
tiếng xin lỗi trong trường hợp này là cần thiết. Nhưng ở TPHCM và cả
nước, mỗi ngày có hàng trăm, thậm chí hàng ngàn vụ cướp giật và nạn nhân
chủ yếu là đồng bào của "cơ chế".
2. Chào các sếp: 10 chai!
Hôm trước, tờ Pháp luật Việt Nam phát
hiện, mỗi lần ra mắt hoặc đến chào Giám đốc Sở Xây dựng Thái Bình, bất
kể là dự án loại nào, bao nhiêu, nhưng “luật bất thành văn”, là doanh
nghiệp phải “lót tay” 10 triệu đồng để biếu vị giám đốc này, gọi là tiền
chào xã giao.
Lần này tờ Phụ nữ TPHCM phát hiện một
lời chào khác cũng bằng tiền, nhưng rẻ hơn 1 nửa: 5 triệu đồng cho một
lần gặp quan phó chánh thanh tra Sở Xây dựng Hà Nội và kèm theo 5 triệu
đồng cho đội của quan này quản lý trực tiếp!
Ban đầu nhà cháu cứ tưởng là chào giám
đốc sở giá khác chào phó chánh thanh tra, hóa ra chỉ là thủ thuật chia
nhỏ lời chào, kiểu như chia nhỏ sản phẩm như trong sách dạy bán hàng!
Đường nào cũng 10 chai, nhưng lại tốn 2 cái phong bì.
Đó chỉ là mới ra mắt thôi, còn muốn
xây cái lò gạch trái phép mà mấy đứa ác mồm bảo là “gạch thổ phỉ” thì
phải chi tiền “bảo kê” 250 triệu đồng và “quá trình làm ngơ cho doanh
nghiệp yên tâm hoạt động, sản xuất, bán sản phẩm, sẽ được tính toán
sau”!
Cán bộ Thanh tra Sở Xây dựng Hà Nội ra giá gặp sếp 10 chai và muốn bảo kê thì chung 250 chai! Ảnh: Phụ nữ TPHCM
3. Tội phạm đã có, mất đi đâu mà lo
Hai nghi can giết người ở quán karaoke
và bị bắt sau đó. Một thừa nhận cầm dao đâm người, một thừa nhận đi
cùng và cả hai cùng được… thả về sau gần một tháng tạm giam!
Một điều tra viên cho biết là cơ quan
điều tra đã khởi tố bị can, nhưng Viện không phê vì... không biết vết
thương gây chết người là do ai đâm (!?)
Thắc mắc tiếp thì bà Phó viện của tỉnh
trả lời: “Cái đó anh em đang làm. Có nhiều biện pháp điều tra, không
phải thả là không xử lý. Tội phạm đã có nên đang áp dụng các biện pháp
điều tra rồi sẽ trả lời sau”.
Pháp luật, mà thấy nhân văn tình người như diễn trò, mạng người, nhưng nhà cháu nghe cứ như mạng của bọn ếch nhái!
Dù đã thừa nhận giết người, nhưng hai nghi can này vẫn được thả về. Ảnh: NLĐO
Nhưng vậy vẫn chưa ly kỳ bằng diễn biến mới nhất của vụ bật lửa có hình khẩu súng ở Gia Lai.
Kết luận của Công an huyện Đức Cơ
gửi Công an tỉnh Gia Lai sau hơn 10 ngày điều tra cho biết: Thiếu tá
Trần Vũ Khiêm - Trưởng Công an xã Ia Dơk chỉ mang vật giống súng vào
Trường THCS Quang Trung, đánh bị thương bảo vệ nhà trường và một học
sinh là bạn học cùng lớp với con ông Khiêm…
Và vật giống súng đó chỉ là chiếc bật
lửa có hình khẩu súng! Và đến nay, “chiếc bật lửa” này vẫn đang được vợ
ông Khiêm cất giấu, công an vẫn chưa thu giữ được!
Vậy là chỉ nghe kể, không cần nhìn tang vật vẫn kết luận được đó là “chiếc bật lửa”, quá siêu, quá nhanh, quá nguy hiểm!
4. Đỉnh đỉnh của “tự sướng”
Hóa ra xây dựng nông thôn mới lại
phong phú, đa dạng hơn nhà cháu nghĩ. Ví như chủ trương của UBND xã
Cương Gián (Nghi Xuân, Hà Tĩnh) đã bỏ ra hơn 3 tỷ đồng, tương đương 500
tấn thóc, để cải tạo cánh đồng tử tế thành một… cánh đồng hoang!
Dân bảo trước cánh đồng này còn canh
tác được, từ khi đổ xuống đó 500 tấn thóc, dân chỉ canh tác được một vụ
sau đó bỏ hoang từ năm 2012 đến nay do đất quá xấu.
Thực tế cay đắng là thế, vậy mà hôm
qua có ông giáo sư nói là Việt Nam sẽ thành siêu quốc gia trong 10 năm
nữa khi cán mốc dân số 100 triệu!
Đổ xuống 500 tấn thóc để cải tạo một cánh đồng hoang thành
một... cánh đồng hoang như thế này. Ảnh: Lao Động
“Với thị trường, với dân số trong nước
100 triệu, chúng ta có đủ sức để phát triển bất cứ thứ gì, bất cứ nền
công nghiệp nào; cả về khoa học - công nghệ, cả về giáo dục...”.
Theo giáo sư này, ngoài dân số 100
triệu, “siêu quốc gia” còn phải thỏa mãn thêm 4 yếu tố khác mà Việt Nam
đang có thừa như: Tự túc 100% về lương thực (giáo sư cho biết Nhật Bản
chỉ có thể cung cấp 60% lương thực cho toàn dân, nên sẽ thiếu đi một
điều kiện để trở thành một siêu quốc gia như Việt Nam).
Một nền giáo dục hoàn chỉnh (giáo sư
cho rằng giáo dục của Việt Nam phát triển tương đối tốt, nhìn chung
trình độ giáo dục của người Việt là cao so với thế giới).
Một nền công nghiệp hoàn chỉnh – điều
kiện quan trọng nhất và chúng ta sẽ đạt được nếu nỗ lực đến năm 2020,
tầm nhìn đến năm 2030.
Nghe cứ là bong bong, sướng lỗ tai!
Miệng giáo sư cũng gang thép chẳng thua miệng nhà quan các mẹ nhỉ?
5. Ấn tượng trong ngày: Hãy nâng sự sợ vợ lên tầm nghệ thuật
Các mẹ cứ làm ồn lên vụ chính phủ
Trung Quốc vừa đưa ra khuyến cáo với người tiêu dùng về việc bình giữ
nhiệt Trung Quốc (đang bán tràn lan ở Việt Nam) có chứa chất amiăng, gây
nên nhiều bệnh ung thư khác nhau và phá hủy nội tạng rất nhanh.
Nhưng nhà cháu thấy chẳng việc gì phải
xoắn bởi người Việt mình tự đầu độc nhau cả mấy chục năm nay, giờ ai
cũng độc tố cân nặng hơn 2/3 trọng lượng cơ thể rồi, nên có uống thêm
amiăng hay không, chết nhanh hay chậm cũng thế cả thôi!
Đàn ông giỏi là phải biết nâng sự sợ vợ lên tầm nghệ thuật! Ảnh: Shoha
Nhà cháu quan tâm đến yếu tố tâm hồn,
nên chỉ thấy xoắn với thông tin ở Cần Thơ cuối Việt đang có “bão” ly hôn
(771 vụ ly hôn ở một quận trong năm 2015) và 90% là do… vợ bỏ!
Nhục mặt đàn ông chưa?
Nhà cháu chợt nhớ lời của một “em gái
Cần Thơ” ngày sắp xuất giá ra khỏi biên giới cách đây mấy năm: Lấy chồng
nước ngoài thì hên xui và thường hên nhiều hơn xui.
Nhưng nếu lấy một người cùng ấp, cùng
xã, thì hình ảnh tương lai mà họ nhìn thấy được là sẽ sống trong cảnh
nghèo khó cùng một người đàn ông lười lao động, lại nát rượu và suốt
ngày đánh đập vợ y như mấy gã hàng xóm và cha mình.
Thật ra, vấn đề nghiêm trọng nhất mà
nhà cháu nhận thấy là đàn ông ở cuối Việt bị vợ bỏ nhiều là do không
biết sợ vợ. Vậy nên nhà cháu rất tâm đắt với lời kêu gọi của ông Hoàng
Anh Tú trên một tờ báo: Đàn ông giỏi là phải nâng sự sợ vợ lên tầm nghệ
thuật!
Túm lại là đừng ảo tưởng với “dạy con
từ thuở còn thơ/ dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về”. Nghệ thuật sợ vợ là phải
luôn tuân thủ câu thần chú: “Vợ trên đầu trên cổ, vợ dạy dỗ ta nên
người!”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét