Những người lãnh đạo thành công rất
lão luyện trong việc này. Những chính trị gia láu cá thăng tiến nhờ có
tiểu xảo này. Nhưng với phần lớn chúng ta, đối phó với những câu hỏi khó
khi đang trình bày một vấn đề quan trọng là khó hơn ta tưởng.
Thoái
thác trả lời khi phải đối mặt với các câu hỏi hóc búa là một dạng nghệ
thuật, do vậy chúng tôi tìm đến trang mạng chuyên hỏi đáp Quora để có
những lời khuyên nhằm tránh né một cách khéo léo nhất một câu hỏi trong
một buổi trình bày.
Sau đây là những lời khuyên
Công nhận những gì mà người nêu câu hỏi nói có thể là điều dẫn tới thành công mỹ mãn, Vadim Zaytsev, kỹ sư phần mềm, nói.
“Có
một lần tôi dự buổi bảo vệ luận án tiến sỹ, một đối thủ khoa học đặt
câu hỏi đại loại như thế này ‘Thế còn vấn đề X sẽ phải giải quyết như
thế nào?’ Người bị hỏi đã trả lời rất thông minh, bắt đầu bằng câu
‘Chúng tôi chủ yếu dựa vào phương pháp được đăng trong cuốn sách của quý
ngài’.
Nói rằng bạn đã biết về công việc của người đặt câu hỏi và
nói rằng bạn đồng ý nó có liên quan là bạn có thể tránh né được “những
cáo buộc rất nặng nề và/hoặc chuyển hướng những cáo buộc đó tới một cộng
đồng lớn hơn,” Zaytsev viết.
Một chiêu khác là nói rằng câu hỏi ấy sẽ được đề cập ở những phần trình bày tiếp theo.
Tuy nhiên, “một số người nghe dạng mặt dầy trên thực tế sẽ hỏi lại câu
đó vào cuối buổi trình bày, nhưng phần lớn trong số họ sẽ quên, đặc biệt
nếu buổi trình bày đó dài và còn những người khác muốn hỏi những vấn đề
khác nữa,” Zaytsev viết.
Một cách ứng phó thông dụng mà Jon Mixon, nhà chế tạo máy làm dụng cụ và ren, hay bắt gặp là ‘Đó là một câu hỏi hay’.
Nó
là ‘một sự tránh né muôn thuở để tránh phải trả lời', ông viết. “Việc
nói câu này rồi chủ động đổi hướng chủ đề ban đầu bằng cách tạo một
cuộc tranh luận về nhận thức của người đối diện về “chất lượng” câu
hỏi, hai thứ này là yếu tố cơ bản để đánh lạc hướng sự chú ý của người
hỏi.
Giả vờ thiếu tập trung chú ý cũng có
tác dụng tốt. Nếu bạn giả bộ không nghe thấy câu hỏi hoặc không chú tâm
đến nó, “thường thì việc này đủ gây khó chịu làm cho người hỏi khiến
người đó hoặc là sẽ hỏi một người khác câu hỏi đó, hoặc là nổi cáu đến
mức quên mất câu hỏi họ nêu lúc ban đầu,” Mixon viết.
Một mánh khóe khác là trả lời câu hỏi bằng một câu hỏi, nó “gây tê liệt cho nỗ lực hỏi tiếp, hoặc làm cho người đặt câu hỏi hóc búa bị lạc đề.
Làm
ra vẻ biết câu trả lời cho một câu hỏi có thể gây tai hại nghiêm trọng
cho nghề nghiệp của bạn, đặc biệt trong những lĩnh vực có rủi ro cao như
việc đào tạo phi hành gia, Robert Frost, một kỹ sư và giảng viên tại
NASA, viết. “Họ phó thác cuộc sống và sự nghiệp của họ vào tay chúng tôi
khi chúng tôi huấn luyện họ,” ông viết. “Họ tin tưởng 100% rằng chúng
tôi là những người đáng tin cậy.”
Có một lần khi Frost đang giảng
cho một phi hành gia, “anh ta hỏi tôi một câu. Tôi không biết câu trả
lời do vậy tôi nói ngay, “Tôi không biết’. Anh ta tiếp tục và hỏi một
câu khác và tôi lại trả lời, ‘Tôi không biết’,” Frost viết.
“Trong
một khoảnh khắc, tôi cảm thấy hốt hoảng rằng anh ta sẽ bỏ ra khỏi phòng
vì anh ta nghĩ rằng tôi là người ngờ nghệch vì không nắm được chủ đề
mình giảng.”
Thay vì thế, “anh ta bắt tay tôi và nói, ‘Cám ơn anh. Anh không biết là biết bao nhiêu người đã không muốn nói như vậy với tôi.”
Frost khuyên những người thuyết trình nên luôn luôn thành thực:
“Bạn có thể biết hoặc không biết câu trả lời. Nếu bạn không chắc chắn,
bạn sẽ bị rủi ro đào tạo người ta sai do đưa ra các thông tin không
đúng.”
Đôi khi trong khi thuyết trình, Doug Dingus, làm quản lý
tại một công ty phần mềm máy tính, gặp phải “ý kiến đề nghị chỉnh sửa”
hoặc ai đó xung phong lên nói chi tiết hơn.
Trong tình huống đó,
ông sẽ nói ’Anh hiểu rất đúng đấy’ rồi nói hài hước mấy câu kiểu như là
"qua đây thì hiểu được hơn về trình độ chuyên môn của họ và có thể trao
đổi thông tin liên hệ để sau này bàn tiếp.”
Để xử lý các câu hỏi
“ác ý”, Dingus khuyên: "Nên trả lời là 'Chúng ta sẽ trao đổi sau buổi
trình bày này, tôi mong muốn được nghe hết ý kiến của ông’ hoặc nói
những câu tương tự, qua đó họ hiểu rằng tôi sẵn sàng nghe trọn vẹn ý
kiến họ. Nhưng bù lại tôi lại đề nghị người hỏi ác ý đó ngồi nghe cho
tới hết buổi.”
Ông nói thêm rằng việc này có thể “dẫn đến ngồi cụng ly đâu đó để nghe họ nói hết ý kiến”.
Các chính khách có cách xử lý khôn khéo đối với các câu hỏi khó, Ed Caruthers, nhà vật lý đã nghỉ hưu, viết.
Nói ngắn gọn là họ “giữ đúng mạch của chủ đề".
Tất cả các chính khách Mỹ hiện đại đều đã học cách biến thể của câu
“Điều chúng ta thực sự cần thiết làm đối với vấn đề này là,” và sau đó
diễn giải một chủ đề để trao đổi đã có chuẩn mực.
Ông nói thêm
rằng: “Điều này tránh được khả năng là ứng cử viên nêu một quan điểm độc
đáo công khai, bởi vì bất cứ điều gì mới lạ đều không lường trước được
và có thể gây rắc rối.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét